Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2020

Chương 27

Thời gian như vậy cứ qua đi và Mỹ Hạnh lúc nào cũng mong đến cuối tuần. Nhưng một vài cái cuối tuần thì cũng đến lúc cô phải xa Duy Thanh. Hôm nay là bữa đi chơi cuối cùng của cô, tuần sau anh đã chính thức lên đường rồi. Sau một buổi sáng ngồi ôn lại những chuyện xưa, cấp một với những kỷ niệm đáng nhớ, buổi chiều, anh bất ngờ đạp xe qua nhà cô. Anh muốn cùng cô xuống thành phố, muốn xem thử trường cô như thế nào. Tất nhiên là cảm xúc của cô ngay lúc đó, nó lẫn lộn buồn vui lắm. Vui vì cô lại được ở bên cạnh anh, vui vì sự quan tâm và cũng vui vì được dẫn người yêu tham quan trường mình học. Nhưng cô cũng buồn, buồn vì cô biết đây là lần cuối, buồn vì cô biết sắp phải xa anh và buồn vì cô có thể nhớ gương mặt bặm trợn của anh trong da diết. Bắt xe xong, cô và anh lên xe buýt ngồi cùng với nhau, còn Quốc Hùng có việc bận nên đã đi trước. Anh ngồi bên ngoài, cô ngồi cạnh cửa kính, anh nắm tay cô, hai người cứ thế im lặng. Không phải vì không có chuyện để nói, chỉ là trong cái k

Chương 74: Tam Đái Thành

Trong màn đêm tĩnh lặng, hàng loạt người bịt mặt cầm đuốc rảo bước trên đường. Tới những địa điểm mục tiêu, bọn họ một mặt rải các dung dịch chất đốt, mặt khác thì châm lửa. Có khi tiện tay vứt luôn cây đuốc lên mái nhà. Khắp nội thành Tam Đái đều bị châm lửa như vậy. Họ là người của Phi Sát bang được trà trộn vào đây từ trước. Đêm nay là thời điểm để giải thoát các con tin và tung đòn quyết định hạ gục ngọn lửa mưu đồ đang được nhen nhóm lại bởi Hùng Thiên hội. Cả Tam Đái chả mấy chốc bén lửa lên vụt cháy và rực sáng cả một quãng trời. Những mục tiêu của Phi Sát bang là những nơi tụ điểm của quân binh và người của Hùng Thiên hội. Trong đó có cả trụ sở của Võ Lâm Quân và Liên Đoàn. Đánh lạc hướng thành công, Võ Quang Tuấn dẫn người lao vào nơi các con tin đang bị bắt nhốt. Một ngôi gia trang nằm ở góc tây bắc của tòa thành nhanh chóng bị đám người bịt mặt tràn vào. Tiếng cung nỏ vang lên, kèm theo đó là những đường kiếm, đám người canh gác nhanh chóng bị hạ sát. Những tiếng kêu

Chương 26

Đại học, một ngưỡng cửa mới bắt đầu với Mỹ Hạnh. Ngày cô nhận giấy báo trúng tuyển, cả nhà mừng hết lớn. Chú Tân và mẹ cô sau đó đã tổ chức một buổi tiệc nho nhỏ để mời các bà con hàng xóm và bạn bè của hai người tới dự, xem như là ăn mừng việc cô trở thành tân sinh viên. Ở cái thời này, việc đậu đại học là một chuyện vô cùng lớn lao. Nó khiến người ta gọi là “rạng rỡ mặt mày” với bà con láng giềng và họ hàng hai bên. Người nào mà đậu đại học thì được mọi người xem như là bậc tri thức, là người thông minh hiếu học và tiền đồ vô cùng sáng lạng. Mặc dù gia đình rất vui nhưng Mỹ Hạnh lại rất buồn. Buồn vì cô chuẩn bị xuống thành phố để nhập học và từ đây, trong quãng thời gian ngắn ngủi còn lại trước khi Duy Thanh nhập ngũ, cô lại không được gần kề nhiều bên anh. Nhưng không sao, khoảng hai năm chứ mấy, chẳng mấy chốc là qua và cô sẽ sớm được gặp lại anh thôi. Vì bữa tiệc ăn mừng này, cũng đồng thời là bữa tiệc tạm gọi là chia tay, bởi ngày mai cô phải khăn gói xuống trường, do v