Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2018

Chương 9: 110D

          Văn Vũ đang cắm cúi làm việc thì đột nhiên nghe thấy quầy thu ngân mở list nhạc thất tình. Anh quay lại nhìn rồi chỉ tự biết nhếch môi cười.            Hay quá ha, trùng hợp ghê ha, thất tình mà còn có hiệu ứng domino nữa sao , Văn Vũ cười thầm trong đầu.           Trong những ngày qua, Văn Vũ biết rằng, ngoài chuyện của anh thì cả cửa hàng còn có đến bốn người nữa mới chia tay bạn trai hoặc bạn gái. Quốc Bảo, cậu ta thì khỏi nói rồi. Kim Ngân là người thứ hai, là người đang đứng quầy thu ngân và mở list nhạc này, toàn những bài của MS và BP. Cuối cùng, Đức Hùng với Thùy Dương là hai người cuối cùng.            Trong bốn người này thì Đức Hùng và Thùy Dương là những người chưa chính tay chính thức, họ chỉ là đang giận hờn nhau thôi. Văn Vũ nghĩ tới mới thấy lạ, lúc đầu chỉ là chọc nhau cho vui nhưng rồi anh không biết từ khi nào mà họ lại cặp với nhau nữa.           Kim Ngân là người buồn nhất, cô vừa mới chia tay anh chàng người yêu sau bốn năm yêu nhau. Trải qua

Chương 8: 99D

          Cảm thấy mệt mỏi, Văn Vũ chạy xe đi làm với một tâm trạng chẳng vui. Chả phải suốt thời gian qua, thì những lúc vi vu trên đường như thế này là quãng thời gian vui vẻ nhất của anh hay sao. Vậy mà mấy ngày nay anh chẳng thấy thích thú nữa.              Hay là mình đã đánh mất đi niềm vui lớn nhất của đời mình, Văn Vũ nghĩ. Bước vào phòng thay đồ, Văn Vũ móc điện thoại từ trong túi quần ra để bỏ vào tủ đồ cá nhân. Bấm sáng điện thoại lên, không thấy tin nhắn nào, anh nhếch môi cười khẩy. Vậy chả tốt hay sao, chả phải mọi việc đang diễn ra như những gì mình mong muốn hay sao, Văn Vũ nói thầm trong đầu. Kể từ tối hôm tặng áo đó, Ngọc Hân vẫn nhắn tin rủ anh đi ăn, anh biết lý do và vì sao cô lại làm như vậy. Văn Vũ nghĩ đây là lúc thời điểm thích hợp để dừng lại, nên anh kiếm cớ bận hỗ trợ tăng ca cho cửa hàng để khước từ những lời mời của Ngọc Hân. Bỉ ổi thật, biết là sẽ không đúng nhưng anh vẫn quyết định làm như vậy. Anh không biết cô có buồn hay không, nhưng anh

Chương 7: D92

            Sau khi hoàn thành xong công việc của ngày hôm nay, Ngọc Hân nhanh chóng về nhà để dùng bữa tối với gia đình. Thấy Ngọc Hân bước vào, người giúp việc nhanh chóng khẽ chào, rồi rót cho cô ly nước trái cây mới ép xong.               “Cuộc hẹn hôm qua thế nào rồi con.” Mẹ cô, bà Ngọc Liên hỏi.              “Cũng bình thường mẹ ạ, chả có gì đặc sắc cả.” Ngọc Hân trả lời nhanh rồi gắp thức ăn vào chén.             “Anh ta thế nào.” Mẹ cô lại hỏi. “Mẹ thấy anh ta cũng được đấy chứ. Gia cảnh cũng tốt, là cháu trai của chủ tịch tập đoàn V, lại du học ở mỹ về nữa.”               “Sao mẹ không nói luôn là anh ta đẹp trai nữa đi.” Ngọc Lan chem vào.             “Mới gặp nhau lần đầu nên con chưa có ấn tượng gì mấy. Mà hiện tại con cũng chưa muốn gặp anh ta lần thứ hai.” Ngọc Hân nhìn qua Ngọc Lan. “Chuyện thực tập của em thế nào rồi.”              “Cũng bình thường, chả có gì đặc sắc cả.” Ngọc Lan bĩu môi nhái lại chị mình.            “Sao con lại không muốn gặp anh

Chương 6: 96D

         Chuông báo thức vừa vang lên, Ngọc Hân bật dậy ngay tức khắc. Sau khi tắt báo thức, điều đầu tiên Ngọc Hân làm là nhắn tin cho Văn Vũ, một câu chúc ngắn gọn với sáu chữ.          “Chúc anh ngày mới vui vẻ.” Ngọc Hân nhắn tin.          Kể từ sau khi chính thức quen nhau, sáng nào Ngọc Hân cũng nhắn tin như vậy. Có lúc Văn Vũ làm chiều thì anh nhắn chúc lại, những lúc anh làm sáng mà không nhắn được, thì bù lại anh chúc cô ngủ ngon vào buổi tối.          Đến bây giờ, Ngọc Hân và Văn Vũ đã đi chơi với nhau thêm rất nhiều lần, có lúc đi ăn, lúc thì đi xem phim. Nói đến chuyện xem phim thì Ngọc Hân mới nhớ, hình như Văn Vũ sợ cô cực hay sao á. Từ lúc mua vé đến mua bắp nước, anh đều dành cầm, chả cho cô động tay gì cả. Đến lúc vào rạp cũng vậy, Văn Vũ lúc nào cũng cố tình đi trước để bật ghế xuống giúp cô ngồi. Anh luôn chú ý quan tâm cô từ ngay cả những hành động, đến những chi tiết nhỏ nhất. Điều đó khiến cô vô cùng vui sướng trong lòng.            Lúc xem phim thì

Giải Mã ABED: Ngọc Lan

Tên:    Trương Ngọc Lan             Tuổi:    21             Quê quán:       Thành phố H             Trình độ học vấn:      Đại học             Màu sắc ưa thích:      Màu trắng và màu đen             Sở thích:         Đọc sách, đọc truyện và xem phim.             Giới thiệu vài nét:    Bị trầm cảm ngay từ nhỏ vì không được sự quan tâm chăm sóc của ba mẹ. Không như chị mình, tính tình của cô ít nói và ngại ngùng trước những nơi đông người náo nhiệt với sôi động. Ngoài việc đi học thì quãng thời gian còn lại cô vùi mình vào đọc sách hoặc các văn bản, tài liệu của tập đoàn.

Chương 5: D85

   Tại văn phòng làm việc trên tầng mười hai của trụ sở tập đoàn T, Ngọc Hân nhấp một ngụm cà phê nhỏ rồi tiếp tục xem các văn bản kế hoạch tài chính. Bên ngoài sấm chớp bắt đầu nổ đoàng đoàng, cô nghĩ rằng trời chắc chuẩn bị mưa. Ngọc Hân chả thích trời mưa chút nào, cứ mỗi lần như vậy là cô cảm thấy đầu mình đau nhói.     Không biết lúc trước mình có thích mưa không nhỉ, Ngọc Hân thầm nghĩ.    Tiếng chuông điện thoại bàn vang lên, Ngọc Hân bấm nút nhận cuộc gọi rồi nói lớn. “Alo.”    “Thưa giám đốc, có em gái giám đốc muốn lên gặp.” Tiếng nữ thư ký của Ngọc Hân vang lên trong điện thoại.    “Cho nó vào.” Ngọc Hân ấn nút kết thúc.    Tiếp tục nhìn vào giấy tờ, Ngọc Hân bắt đầu cảm thấy đầu mình hơi choáng. Kể từ khi phẫu thuật, thần kinh cô không được tốt lắm, những ký ức lúc trước cũng theo đó mà ra đi.    “Chị chấp thuận dự án đó rồi ư.” Ngọc Lan mở toang cánh cửa bước nhanh vào trong.    “Dự án nào thì chị không biết.” Ngọc Hân trợn mắt. “Nhưng vào phòng người ta

Chương 4: 57D

             Sáng hôm sau, Ngọc Hân tới quán cà phê như mọi bữa. Bước vào trong, ngồi tại vị trí cũ, cô nhanh chóng chọn món rồi đưa lại menu cho nhân viên. Ngọc Hân không cần phải đảo mắt nhìn xung quanh nữa, cô biết chắc rằng Văn Vũ đang đứng sau lưng mình.            Giả vờ nghe điện thoại, Ngọc Hân quay đầu qua phải rồi đưa mắt nhìn nhưng lạ thay, cô chả thấy bóng dáng của Văn Vũ. Mất vui, Ngọc Hân tự nhiên nảy ra những suy nghĩ, nào là hôm nay Văn Vũ làm chiều, có thể anh đổi ca hoặc anh xin nghỉ đột xuất. Ngọc Hân bỗng nhiên sợ Văn Vũ nói dối mình. Cà phê đem ra, cô đưa lên nhấp ngụm đầu tiên.   Sao hôm nay cà phê lại đắng vậy, Ngọc Hân nghĩ. “Bà quỷ, sáng nay chưa tỉnh ngủ hả.” Thấy Ngọc Hân đưa mắt nhìn nên Thảo Vân nói tiếp. “Chưa khuấy sữa lên kìa bà. Hay là thích uống cà phê đen.” Ngọc Hân quen Thảo Vân lúc ở đại học, tuy so với Quỳnh Hương thì Thảo Vân không thân bằng, nhưng lúc nào Ngọc Hân cần thì cô ta cũng có mặt. Thảo Vân là một tín đồ mua sắm của nhóm, cứ