“Xe tới rồi.” Quốc Hùng nói với Mỹ Hạnh. Hai người cuối cùng cũng có mặt tại sân bay thành phố Đ sau nhiều lần di chuyển. Chàng tài xế bước ra. “Chào anh chị.” Mở cốp xe lên, anh chàng nhanh chóng giúp “cậu chủ” bỏ vali vào trong. Xe chuyển bánh được một lúc thì bà Thúy Nga mở lời. “Sao?” Bà nắm tay Mỹ Hạnh. “Có ghé đâu không? Hay con muốn về nhà luôn?” Bà nghĩ cô nàng sẽ muốn mua gì đó cho gia đình. “Dạ con về nhà luôn cô.” Mỹ Hạnh khẽ cười. Bà nhìn chàng tài xế. “Về nhà luôn nha Nhị.” Nhị khẽ cười. “Dạ bà chủ.” <<Dạo Này Em Thế Nào, đây là bài hát của bạn T…>> Tiếng radio phát ra. Sợ làm phiền mọi người, Nhị liền tắt đi cái chương trình âm nhạc này. Trước giờ, đại ca Duy Thanh luôn lái xe đưa đón bà chủ, hôm nay mới chuyển giao lại cho anh. “Con định khi nào thì về làm việc cho cô?” Bà Thúy Nga muốn biết để sắp xếp mọi việc. Tất nhiên không phải việc làm, vì tập đoàn trước sau gì cũng thuộc về hai chúng nó, chỉ là bà muốn biết để bàn bạc lại với Duy